尝字基本解释
(1)(动)吃一点儿试试;辨别滋味。
(2)(副)曾经。
(3)(副)比喻经历过。
尝字详细解释
动词
(1) (形声。从旨,尚声。“旨”,滋味美。本义:辨别滋味,品尝)
(2) 同本义
天子乃以雏尝黍。——《礼记·月令》
臣先尝之。——《礼记·曲礼》
不敢尝。——《论语》
百鬼迪尝。——《汉书·礼乐志》
尝其旨否。——《诗·小雅·甫田》
(3) 又如:尝酒;尝食(试辨食物的味道);尝酎(祭祀的时候,尝一尝新酒的滋味)
(4) 尝试
尝,试也。——《小尔雅》
诸侯方睦于晋,臣请尝人,若何?——《左传·襄公十八年》
(5) 又如:尝巧(试验其技巧);尝汤戏(正戏前加演的短戏)
(6) 经历
险阻艰难,备尝之矣。——《左传·僖公十八年》
(7) 又如:备尝艰苦;尝到了公职的甜头
副词
曾经
仲永生五年,未尝识书具,忽啼求之。——宋· 王安石《伤仲永》
予尝求古仁人之心,或异二者之为,何哉?——宋· 范仲淹《岳阳楼记》
尝字康熙字典
嘗【丑集上】【口部】 康熙筆画:14画,部外筆画:11画
《唐韻》市羊切《集韻》《韻會》辰羊切,
音常。《說文》口味之也。从旨,尙聲。《詩·小雅》嘗其旨否。《前漢·郊祀志》百鬼迪嘗。《註》師古曰:嘗謂歆饗也。
又《廣韻》試也。《戰國策》疑則少嘗之。《史記·越世家》請試嘗之。
又《張耳
餘傳》先嘗秦軍。
又《廣韻》曾也。《論語》嘗從事於斯矣。
又《玉篇》祭也。《爾雅·釋天》秋祭曰嘗。《註》嘗新穀。《詩·小雅》禴祠烝嘗。
又《廣韻》姓也。《風俗通》孟嘗君之後。《玉篇》同甞。《集韻》或作
。
尝字说文解字
说文解字
嘗【卷五】【旨部】
口味之也。从旨尚聲。市羊切文二重一
说文解字注
(嘗)口味之也。引伸凡經過者爲嘗。未經過爲未嘗。从旨。尙聲。市羊切。十部。
尝字组词
- 尝的词语组词
- 尝的成语
- hú cháng胡尝
- cháng jū尝驹
- cháng fèn尝粪
- cháng huì尝秽
- cháng dǎn wò xīn尝胆卧薪
- cháng dǐng yī gāo尝鼎一膏
- cháng dǎn mián xīn尝胆眠薪
- cháng chū rù尝出入
- cháng shòu尝受
- cháng dǎn尝胆
- cháng gǔ尝谷
- xiǎng cháng享尝
- huī gān cháng dǎn隳肝尝胆
- dì cháng禘尝
- jū cháng居尝
- cháng dí尝敌
- cháng dì尝禘
- cháng xiān尝鲜
- cháng xīn尝新
- bèi cháng xīn kǔ备尝辛苦
- huān cháng欢尝
- huān cháng歡尝
- cháng wèi尝味
- xīn cháng歆尝
- bù cháng不尝
- cháng hé尝禾
- cháng shàn尝膳
- ān cháng谙尝
- xiá cháng祫尝
- zhěn gē cháng dǎn枕戈尝胆
- xún cháng寻尝
- hé cháng曷尝
- cháng shí尝食
- cháng jiǔ尝酒
- cháng yuán尝鼋
- shì cháng试尝
- zuǒ yōng dé cháng佐雍得尝
- jiān kǔ bèi cháng艰苦备尝
- tōu cháng jìn guǒ偷尝禁果
- wèi cháng yǒu yě未尝有也
- cháng zài wéi zhōng尝在围中
- bàn shēng cháng dǎn半生尝胆
- zuò xīn cháng dǎn坐薪尝胆
- wò xīn cháng dǎn卧薪尝胆
- yǐn dǎn cháng xuè饮胆尝血
- zuǒ yōng dé cháng佐饔得尝
- bèi cháng xīn kǔ备尝辛苦
- zhěn gē cháng dǎn枕戈尝胆
- qiǎn cháng zhé zhǐ浅尝辄止
- yǎ zǐ màn cháng huáng bǎi wèi,zì jiā yǒu kǔ zì jiā zhī哑子漫尝黄柏味,自家有苦自家知
- dé wèi cháng yǒu得未尝有
- cháng chū rù尝出入
- bèi cháng jiān nán备尝艰难
- cháng dǐng yī luán尝鼎一脔
- cháng dǎn mián xīn尝胆眠薪
- huī gān cháng dǎn隳肝尝胆
- bèi cháng jiān kǔ备尝艰苦
- cháng dǎn wò xīn尝胆卧薪