唇
唇字基本解释
(名)人或某些动物口的周围的肌肉部分:嘴~。
唇字详细解释
名词
(1) (形声。从口,辰声。本义:嘴唇)
(2) 同本义
脣,缘也,口之缘也。——《释名·释形体》
谚所谓辅车相依,脣亡齿寒者。——《左传·僖公五年》
唇焦口燥呼不得。——杜甫《茅屋为秋风所破歌》
(3) 又如:唇吻(言语);唇红齿白(形容面貌俊美);唇不离腮(比喻亲密无间,形影不离);唇齿之邦(非常亲密、利害攸关的邻邦)
(4) 边缘
用胶泥刻字,薄如钱唇。——沈括《梦溪笔谈》
唇字康熙字典
唇【丑集上】【口部】 康熙筆画:10画,部外筆画:7画
《唐韻》側鄰切《集韻》之人切,
音眞。《說文》驚也。《廣韻》同㖘。
又《集韻》船倫切,音脣。義同。
又之刃切,音震。驚聲。《字彙》俗作口脣字,非。
唇字说文解字
说文解字
唇【卷二】【口部】
驚也。从口辰聲。側鄰切
说文解字注
(唇)驚也。後人以震字爲之。从口。辰聲。側鄰切。十三部。
唇字组词
- 唇的词语组词
- 唇的成语
- xiē chún蝎唇
- wǎn chún碗唇
- zhū chún hào chǐ朱唇皓齿
- zhān chún沾唇
- shé jiàn chún qiāng舌剑唇枪
- chún qiāng shé jiàn唇槍舌剑
- zá zuǐ tiǎn chún砸嘴舔唇
- zā zuǐ tiǎn chún咂嘴舔唇
- tiǎn chún zā zuǐ舔唇咂嘴
- chún yǔ唇语
- chún huì唇喙
- hóu chún喉唇
- hóu jiāo chún gān喉焦唇干
- fǔ chē chún chǐ辅车唇齿
- lǘ chún mǎ zī驴唇马觜
- tù chún兔唇
- chún gān kǒu zào唇干口燥
- chún jiāo shé bì唇焦舌敝
- chún jiāo kǒu zào唇焦口燥
- shàng chún上唇
- lǘ chún bù duì mǎ zuǐ驴唇不对马嘴
- dān chún丹唇
- gǔ chún yáo shé鼓唇摇舌
- gǔ shé yáo chún鼓舌摇唇
- dàn chún弹唇
- xīng xīng chún猩猩唇
- xīng chún猩唇
- yīng chún樱唇
- yīng chún莺唇
- chán chún谗唇
- jiān chún缄唇
- hào chǐ zhū chún皓齿朱唇
- hào chǐ hóng chún皓齿红唇
- tán chún檀唇
- hóng chún红唇
- chún chǐ xiāng yī唇齿相依
- gāo chún shì shé膏唇试舌
- tóng chún tiě shé铜唇铁舌
- zhū chún liú chǐ朱唇榴齿
- hào chǐ hóng chún皓齿红唇
- chún chǐ zhī xì唇齿之戏
- chún jié chǐ hán唇竭齿寒
- zhū chún hào chǐ朱唇皓齿
- fǎn chún xiāng jī反唇相讥
- chún gān kǒu zào唇干口燥
- gòng wéi chún chǐ共为唇齿
- chún wáng chǐ hán唇亡齿寒
- dòu chún hé shé斗唇合舌
- chún jiān shé lì唇尖舌利
- tiǎo chún liào zuǐ挑唇料嘴
- fù shé jiāo chún缚舌交唇
- chún bù lí sāi唇不离腮
- chún rú jī dān唇如激丹
- zhū chún fěn miàn朱唇粉面
- jiāo chún bì shé焦唇敝舌
- hóu jiāo chún gān喉焦唇干
- fǔ chē chún chǐ辅车唇齿
- chún hóng chǐ bái唇红齿白
- bí tā chún qīng鼻塌唇青
- chún jiāo shé gān唇焦舌干
- chǐ bái chún hóng齿白唇红
- jiāo chún gàn shé焦唇干舌
- gào chún qí shé膏唇岐舌
- jiāo chún gān fèi焦唇干肺
- chún jiāo kǒu zào唇焦口燥
- chún jiē chǐ hán唇揭齿寒
- chún fǔ xiāng lián唇辅相连
- gǔ chún nòng shé鼓唇弄舌
- chún jiāo shé bì唇焦舌敝
- shé bì chún jiāo舌敝唇焦
- bān kǒu nòng chún搬口弄唇
- tiáo shé nòng chún调舌弄唇